Sói
› Máy tính, điện thoại và mặt cười

Nhím

Tất cả những gì tôi còn có thể nhớ được là những tiếng “Linh ơi” nhỏ bé vọng đi vọng lại trong tâm trí. Ấn tượng đầu tiên và rõ ràng nhất luôn là của em Nhím. Từ trước tới giờ vẫn luôn là em Nhím tiếp xúc trực tiếp và nói chuyện với tôi nhiều nhất. Tôi nghĩ chưa có ai thích ở cạnh tôi kể tôi nghe nhiều chuyện như vậy. Những tiếng “về đến nhà nhớ nhắn tin cho em nhé” này tôi chưa từng được nghe từ một ai khác. “Linh ơi em bảo này”, “Linh ơi Linh à, Linh ăn cức gà”, “Linh ơi đi ăn với em không”. Vang vọng.


I miss your voice when you say my name.

I’ve talked to so many people, yet your “Linh ơi” is somehow still the most memorable.

Now that you are no longer a chicken, have you turned into any other form recently? Spider, ant, rabbit, panda, crocodile, hooman, or back to porcupine you went? How are you?


Nhím ơi, do you trust me? Grab my paws, imma tell you a story.

Ngày xửa ngày xưa tầm hai mấy năm trước có một em nhím chào đời. Lớn lên trong hoàn cảnh phức tạp, tình hình kinh tế chính trị văn hóa xã hội trong và ngoài nước có nhiều biến động thất thường, tuy nhiên em Nhím lớn lên ngày càng đáng yêu, học giỏi, chụp ảnh xịn xò. Nhím chỉ tự ti về 2 thứ. Một là 2 cái ngấn bụng mà rõ ràng không tồn tại, hai là 2 cái ngấn ngực mà rõ ràng đáng ra phải tồn tại (sticker con mòe có ti). Nhưng không sao. Không phụ lòng mong mỏi của nhím con, ông trời đã cho em Nhím 2 cái ngấn mà không phải đánh đổi lại sự đáng yêu, sự tinh tế hay sự học giỏi nào. Chỉ đổi mất mái tóc highlight dài mượt hơn quảng cáo Sunsilk thôi. Em Nhím đi học xa bỏ lại bao nhiêu người với mười nghìn mong nhớ. Có những người mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ, bọn nó quay tiktok giơ tay múa đập bốp vào mặt em Nhím. Có những người lo em Nhím ở nơi xa xôi đất khách quê người không có ai chở đi mua quần áo và khen em xinh. Có những người mong em Nhím sớm về để nắm tay dạy em Nhím cách sang đường. Anh Linh thiếu em Nhím chả có ai dẫn đi ăn khắp các ngõ ngách Hà Nội, rấc là đói và rấc là puần.

Linh không tin vào định mệnh cho lắm. Linh tin rằng người ta gặp được nhau, thân được nhau là do người ta muốn thế, chủ động quyết định như thế và cố gắng làm mọi thứ cần thiết để được như thế. Nhưng mà Linh tin em là định mệnh của Linh. Linh tin mình sẽ luôn trở về ở cạnh nhau dù cho cái gì làm cho xa cách. Linh tin rằng dù Linh có muốn thế này hay thế khác, có quyết định sai hay đúng như thế nào thì ngày 19/10 năm ấy Linh vẫn sẽ gặp em và chơi với em tới tận giờ. (gửi ảnh tấm vé xe ĐSQ 19996-20000) => concrete proof of our fate.

Em là soulmate, là má chồng, là hột táo, là Nhímzki của Linh. Nhân ngày đặc biệt của một người đặc biệt, Linh chúc em thành công trong sự nghiệp của bản thân, chúc em luôn đặc biệt, luôn hạnh phúc và luôn được yêu thương.


Linh